Cuộc đời thật hạnh phúc (Ch.7.1)

Chương 7.1

Mạnh Đề tiếp tục gặp ác mộng.

Cô đi trong tiểu thuyết, những chữ in Tống thể tự (chữ viết thời Tống) hiện ra như thật và có phần méo mó, giống hệt như cảnh tượng trong câu chuyện, những con chữ xuất hiện rồi méo mó, biến thành con đường kéo dài, biến thành những ngôi nhà, hầu hết nhà cửa đều đổ nát, giống hệt như trong tiểu thuyết miêu tả, loáng thoáng còn trông thấy dấu vết của vụ cháy. Cảnh tượng rất rõ ràng nhưng đích thực là một thế giới tịch liêu, không nhìn thấy bóng người nào, cũng không nghe thấy bất cứ âm thanh nào, có một bức tường chắn ngang nằm trong hiện thực của cô.

Cô suy đoán tại sao mình lại ở trong thế giới của câu chuyện? Cô bước thật chậm nhưng chân lại giẫm lên thứ mềm mại nào đó, cúi đầu xuống với vẻ vô cùng kinh ngạc liền trông thấy một chú mèo con cuộn mình giữa đường, đó là giống mèo cực kỳ bình thường, cả người đều là vằn vàng sẫm, run rẩy vì lạnh. Cô ngồi xổm xuống, muốn giơ tay ra ôm lấy nhưng khoảnh khắc chạm vào người chú mèo thì tỉnh giấc.

Tiếp tục đọc